Chào tôi-của-2-tháng-sau,
Hôm nay cậu thế nào rồi? Thật ra tôi không định viết cho cậu sớm như thế này đâu, nhưng bỗng dưng linh cảm lại thôi thúc tôi mau mau ngồi xuống bên bàn học và viết. Tháng 4 năm 2022, đánh dấu một mốc quan trọng trong cuộc đời chúng ta. Có lẽ khi lá thư này đến được tay cậu, cậu cũng đã mệt lử, nên tôi muốn viết để động viên cậu một chút.
Nhìn xem, cậu đã đi được xa hơn cậu tưởng nhiều. Đường vẫn còn dài, và phải lâu hơn nữa cậu mới tới được đích đến, nhưng tôi biết cậu sẽ không dừng lại. Mình còn phải nhìn ngắm thảo nguyên cơ mà. Một bước rồi lại thêm một bước - dù lảo đảo chực ngã, tôi mong cậu hãy cứ đi tiếp. "Mạnh dạn tiến về phía trước", đây chính là ý nghĩa của trưởng thành.
Bởi vì tôi, tức cái đứa cậu-17-tuổi, không thể ở bên cậu mãi được, tôi mong cậu có thể thật chậm rãi, thật vững chắc mà trưởng thành.
Yukiharu à. PenciL à. Thế gian này vẫn còn nhiều thứ tươi đẹp lắm. Cậu sẽ sống. Tôi biết cậu sẽ sống thật tốt mà. Những khó khăn này sẽ là thứ đất khô cằn nơi cậu sinh trưởng, và dẫu rằng không cây táo nào đơm hoa giữa hoang mạc, xương rồng gai góc lại có thể. Cậu của tháng 4 này, cũng như tôi của hiện tại, đều là mầm xương rồng nhỏ xíu được ươm trồng nơi đây. Những chiếc lá kim đầu tiên sẽ đâm chồi trên tay cậu, và trong tương lai, Yukiharu-25-tuổi hoặc Yukiharu-50-tuổi sẽ thấy đóa hoa xương rồng nở rộ, rạng ngời.
Cho đến lúc đó, hãy vững tin.
Một người bạn của cậu,
Tôi.
Epilogue
about 2 months later
Chào cậu.
Tháng tư đã qua từ lâu rồi, nhưng giờ tôi mới viết cho cậu vài dòng trả lời. Bây giờ là mùng 3 tháng 6, trời đã vào...
Sign in to FutureMe
or use your email address
Create an account
or use your email address
FutureMe uses cookies, read how
Share this FutureMe letter
Copy the link to your clipboard:
Or share directly via social media:
Why is this inappropriate?